Em còn lại gì sau mối tình vụng dại
ngoài một nỗi cô đơn
nỗi cô đơn
dài dằng dặc
xuyên thẳng màn đêm
Người ta về với nệm ấm chăn êm
em co mình trong căn phòng lạnh lẽo
thân hao gầy
nức nở một niềm đau
nưc nở một niềm đau
Em ơi, em ơi
cánh cửa cuộc đời mở ra những ngày sau
con đường dài cớ sao em phải vội
cớ sao phải vội
Em ơi!